Thursday, 09/05/2024 - 06:06|
Chào mừng bạn đến với cổng thông tin điện tử của Trường THCS Đức Hợp

BÀI DỰ THI VIẾT VỀ NHỮNG KỈ NIỆM VỀ THẦY CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG

Vẻ đẹp của cô không chỉ là vẻ đẹp của người giáo viên giản dị mà còn là vẻ đẹp của tri thức

   BÀI DỰ THI VIẾT VỀ NHỮNG KỈ NIỆM VỀ THẦY CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG

Họ và tên: Trần Vân Khánh

Lớp: 8B

Trường: THCS Đức Hợp, huyện Kim Động, tỉnh Hưng Yên

 “Cầu kiều thầy bước qua sông, tuổi ấu thơ như hoa nở dưới mái trường.’’

          Ngày 20 tháng 11 cận kề, câu hát ấy lại ngân vang trong lòng tôi mang theo những kí ức sâu đậm về thầy cô và mái trường THCS dần quay trở lại.

          Sau hơn 2 năm được làm quen với môi trường học tập mới thì giờ đây bản thân tôi đã trở nên chín chắn hơn rất nhiều. Nhớ lại khoảng thời gian trước, sự rụt rè và bỡ ngỡ của tôi ngày nào giờ không còn nữa mà thay vào đó là sự trưởng thành của một học sinh “kì cựu” ở mái trường này. Sự ganh đua trong học tập đã thúc đẩy tôi cố gắng rèn luyện ngày ngày để hoàn thiện bản thân. Quả là một thử thách khó nhằn nhưng sự thất bại trong quá khứ khiến tôi ngày một quyết tâm hơn, động viên mình chinh phục những điều mà ta chưa từng với tới. Học tập là một hành trình gian nan, đầy trở ngại nhưng nó sẽ mang lại cho ta sự thành công mà ta hằng mong ước.

          “Dưới ánh mặt trời không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học”. Đúng như vậy, đạt được sự học là việc tùy thuộc vào mỗi người. Tuy nhiên, chặng đường đầy chông gai ấy không thể nào vắng hình bóng của người dắt ta đến cửa của sự học – đó chính là người thầy. Trong 2 năm gắn bó với mái trường THCS, người giáo viên mà tôi đặc biệt ấn tượng và ngưỡng mộ đó là cô Thủy – giáo viên dạy Văn của tôi.

          Ngay từ lần gặp đầu tiên, tôi đã có ấn tượng sâu sắc về cô. Giờ đây, cô đã ngoài 40 tuổi. Cô có dáng người không quá cao nhưng cân đối. Bởi vậy khi mà cô phối những bộ đồ dù là quần áo công sở hay váy thì đều thu hút sự chú ý của những người xung quanh. Đối với tôi, cô là một giáo viên có tinh thần trách nhiệm cao trong công việc, cô thẳng thắn và không kém phần nghiêm khắc. Hơn nữa, cô còn là một giáo viên có nền tảng kiến thức lâu năm thuộc hàng “top” trong trường. Nhưng điều đó chưa phải thứ khiến tôi ấn tượng nhất ở cô, mà là sự tự tin và lưu loát của cô khi nói. Giọng cô trầm bổng, dịu dàng nhưng sẽ trở nên đanh thép khi cô nghiêm túc.

          Cô đã chủ nhiệm tôi được 2 năm lớp 6 và lớp 8 năm nay, chính vì thế tôi cũng hiểu biết về cô nhiều hơn. Phong cách làm việc của cô luôn là điểm mà tôi không thể nhầm lẫn được với một giáo viên nào khác. Sự nghiêm túc và có trách nhiệm trong công việc khiến cô nhận được sự tín nhiệm từ nhà trường và cả những học sinh của cô. Mỗi lần nhà trường có hội hay chương trình chào mừng ngày lễ, cô luôn đảm nhận chức vụ MC dẫn chương trình. Giọng nói cô tự tin, lưu loát làm chúng tôi phải lắng nghe và học hỏi. Mỗi tiết học của cô tuy căng thẳng nhưng cô vẫn thường xuyên linh hoạt cho chúng tôi hoạt động để giải tỏa. Bài giảng của cô luôn dạt dào cảm xúc, giàu chất thơ văn lôi cuốn chúng tôi chìm vào một khoảng không gian rộng lớn, Điều đó cũng thể hiện sự tận tụy của cô với học sinh chúng tôi.

          Sự nhiệt tình của cô không chỉ thấy ở trên bục giảng mà còn có trong những dịp liên hoan lớp. Cô luôn tận tình lắng nghe, chiều theo sở thích ăn uống của chúng tôi. Đôi lần, cô pha trò cho chúng tôi cười để giảm căng thẳng sau những ngày học tập mệt mỏi. Không chỉ vậy, những buổi lao động dưới sự nóng bức của những ngày cuối thu, cô chẳng tiếc mà bỏ tiền túi ra mua cho chúng tôi những cây kem như sự động viên sâu sắc.

          Vẻ đẹp của cô không chỉ là vẻ đẹp của người giáo viên giản dị mà còn là vẻ đẹp của tri thức. Tôi có nhớ một câu nói rằng: “Nhà giáo không phải là người nhồi nhét kiến thức mà còn là công việc của người khơi dậy ngọn lửa cho tâm hồn.” Với cô, dạy học không chỉ là nghề nghiệp mà còn là đam mê, tâm huyết. Điều ấy nói không sai, chính cô là người đã khơi dậy ngọn lửa nhiệt huyết trong tôi. Cô luôn dặn chúng tôi rằng: “Các em nên nhớ bản thân chúng ta học vì cái gì? Mục đích của chúng ta sau này là gì?”. Lời nói đanh thép của cô luôn khắc ghi mãi trong tâm trí tôi, làm cho tôi ngày một cố gắng rèn luyện nhiều hơn nữa. Những ý nghĩ đó được cô mài giũa, dần trở thành sắt, thành đá, thành kim cương và không thể nào phá vỡ. Đó chính là bài học quý giá nhất mà cô dành tặng cho chúng tôi.

          “Người thầy trung bình chỉ biết nói, người thầy giỏi chỉ biết giải thích, người thầy xuất chúng biết minh hoạ, người thầy vĩ đại biết cách truyền cảm hứng.” Đối với tôi, cô Thủy là một người thầy vĩ đại, cô luôn là động lực, cô là người đã truyền cảm hứng cho chúng tôi từng bước cố gắng để chạm đến ước mơ. Bản thân tôi luôn cảm thấy trân trọng từng khoảnh khắc đẹp đẽ được đồng hành cùng cô trong suốt chặng đường THCS này. Cô là một phần không thể thiếu để làm nên một thước phim quý giá về tuổi học trò tươi đẹp. Một thời áo trắng tinh khôi.

          Lời cuối cùng, tôi chỉ muốn nói rằng: “Cảm ơn cô vì đã đến, cảm ơn cô vì tất cả, người lái đò kính yêu!”.

Bài tin liên quan
Chính phủ điện tử
Tin đọc nhiều
Liên kết website
Thống kê truy cập
Hôm nay : 58
Hôm qua : 181
Tháng 05 : 1.343
Năm 2024 : 21.495